Truyện ngắn – Tản văn

//Truyện ngắn - Tản văn

Dì xinh

Thời bấy giờ, tôi khoảng chừng 14 tuổi. Nhưng ở nhà quê nên tôi vẫn có thói quen tắm truồng, nhất là lúc trời mưa… Mẹ tôi mỗi lần nhìn thấy tôi thường rêu rao: trông nó kìa, tổng ngổng tồng ngồng, lớn phổng phao

2023-05-24T14:47:57-05:00

Nỗi niềm xa quê

Nhiều năm đằng đẵng trôi qua, tôi thực sự xa quê, xa hẳn tình thương gia đình, nhất là tình thương mẹ hiền, khối tình thiêng liêng cao cả đến nỗi nếu thiếu tình thương đó thì tôi không thể sống nổi đến ngày nay.

2023-05-15T06:20:36-05:00

Càng già càng nhớ Mẹ

Mẹ ơi! Khi viết những dòng chữ hư ảo này gửi vào thinh không, con đã tám mươi tuổi rồi và xa mẹ đã ba mươi năm hơn. Ba mươi năm mất mẹ, dù đã lớn, con vẫn là một kẻ mồ côi. Mồ côi

2023-05-04T21:11:28-05:00

Viết cho ngày cuối năm

Một đời người có bao nhiêu lần cuối năm? Con số thất thường, mơ hồ không ai trả lời được cho đến lúc “cát bụi lại trở về với cát bụi”. Một năm nữa lại sắp qua rồi, giữa dòng đời hối hả, bộn bề,

2023-04-30T14:35:36-05:00

Muối ớt Tây Ninh

Kêu bằng muối ớt Tây Ninh, té ra má cô gốc Tây Ninh, lấy chồng Sài Gòn, gồm có muối, tiêu, ớt, tỏi giã nhỏ, trộn với tôm sấy khô, đường cát trắng. Tôi nhìn kỹ còn thấy một vài chiếc lá thơm như bạc

2023-04-29T10:25:48-05:00

Giang hồ Sài Gòn Xưa – Kỳ 4/10 – Cái chết của Đại Cathay

Có lẽ không mấy ai không biết tiếng Đại Cathay, trùm du đãng nổi tiếng nhất trước 1975 (và mãi đến sau này), người đứng đầu trong “tứ đại giang hồ” (Đại, Tỳ, Cái, Thế). Bị đày ra đảo Phú Quốc, Đại Cathay tìm cách

2023-04-09T13:04:31-05:00