Du học trung học Mỹ - USIS Education

Richard Ekman

Các trường đại học tư thục bốn năm đem đến những trải nghiệm đa dạng về giáo dục, chủ yếu dành cho sinh viên đại học. Richard Ekman, Chủ tịch Hội đồng các trường đại học độc lập, mô tả điều gì đã làm nên sự khác biệt giữa trường tư, hay còn gọi là trường độc lập với những trường trong hệ thống công lập.

Đặc điểm đáng kể nhất của nền giáo dục đại học Hoa Kỳ là tính đa dạng. Chính phủ không kiểm soát giáo trình hay phương pháp giảng dạy của các trường cao đẳng, đại học và chính quyền tiểu bang cũng ít động chạm đến những vấn đề đó. Nhưng chính trong khu vực “độc lập” hay “tư thục” của nền giáo dục đại học, tính đa dạng của các triết lý, chương trình và truyền thống giáo dục lại mạnh mẽ nhất. Có khoảng 600 trường đại học cao đẳng quy mô nhỏ hơn đã tạo ra khu vực này và bao gồm nhiều trường có uy tín nhất ở Hoa Kỳ.

Hãy xem xét các đặc điểm đa dạng sau: Trường Đại học Ursinus ở bang Pennsylvania đưa ra một chương trình liên trường dành cho sinh viên năm nhất, trong đó giới thiệu cho sinh viên rất nhiều bài khóa về khoa học xã hội và nhân văn; trường Đại học Warren Wilson ở bang Bắc Carolina đòi hỏi mọi sinh viên phải chia sẻ với nhau việc điều hành trường và coi việc này là một phần quan trọng trong triết lý giáo dục của nhà trường; trường Đại học Northland ở bang Wisconsin không e dè vận hành theo những cách nhạy cảm với môi trường; trường Đại học Alderson-Broaddus ở bang Tây Virginia thu hút hầu hết sinh viên từ những thị trấn rất nhỏ nằm trên những ngọn đồi ở bang Tây Virginia và hướng các sinh viên này theo những ngành nghề như khoa học và y khoa; trường Đại học Earlham, do người Quakers thành lập, tọa lạc ở bang Indiana và tiếp tục trưng cầu ý kiến các thành viên trong khu học xá để ra những quyết định quan trọng; trường Đại học Cedar Crest ở bang Pennsylvania, một trường đại học dành riêng cho nữ, phản đối lại tư tưởng cổ hủ cho rằng sinh viên nữ thường không giỏi các môn khoa học bằng cách đào tạo ra một số lượng đáng kể các nữ cử nhân về khoa học.

Dù cho vẫn còn sự khác biệt, nhưng 600 hay khoảng chừng đó trường đại học, cao đẳng này vẫn có một số đặc điểm chung:

  • Các trường này khá nhỏ, con số tuyển sinh hiếm khi vượt quá 3.000 sinh viên.
  • Chủ yếu hay hầu như chỉ tập trung đào tạo đại học, rất ít các chương trình sau đại học.
  • Tất cả thành viên của khoa chỉ làm công tác giảng dạy. Mặc dù hầu như mọi người đều tiến hành nghiên cứu, nhưng họ xem việc đó là thứ yếu sau trách nhiệm giảng dạy, và hầu hết thời gian của họ là ở trong hoặc bên ngoài lớp học với sinh viên của mình.
  • Phương pháp giảng dạy mang tính giao tiếp rất cao giữa người học và người dạy.
  • Vì các trường này hiểu rằng phần lớn quá trình giảng dạy diễn ra bên ngoài lớp học, do đó có rất nhiều cơ hội giao tiếp với sinh viên và giữa sinh viên với khoa, và đây được hiểu là những phần quan trọng của chiều hướng liên kết chương trình trong giáo dục.
  • Những trường này thường bộc lộ rất rõ ràng các giá trị tiềm tàng của mình. Đôi khi đó là những giá trị tôn giáo đã làm nên tên tuổi của trường (hoặc một số tiếng vang nếu giá trị tôn giáo đó ngày nay không còn được quan tâm sâu sắc nữa). Đôi khi những giá trị này phản ánh một triết lý giáo dục đặc biệt, ví dụ như những trường có các “tác phẩm kinh điển” – nổi tiếng là trường đại học St. John’s có cơ sở ở bang Maryland và New Mexico – hay “những trường tập trung kỹ năng thực hành” như trường Đại học Warren Wilson hay trường Đại học Berea ở bang Kentucky, ở đây ngoài việc học, sinh viên được giao nhiệm vụ hỗ trợ nhà trường.
  • Những trường này xem việc nghiên cứu nghệ thuật là cần thiết cho mọi công dân có trách nhiệm sau khi tốt nghiệp, bất kể chuyên ngành của người đó là gì.

Cách thức đào tạo ở các trường này tỏ ra đặc biệt hiệu quả. Ví dụ, qua thống kê về tỉ lệ hoàn thành bậc học cho thấy, các trường tư thục nhỏ có tỉ lệ tốt nghiệp cao hơn so với các trường đại học lớn do tiểu bang quản lý. Hơn nữa, sự khác nhau này là có thật, không chỉ giữa các sinh viên tài năng nhất với nhau, mà còn giữa các sinh viên vào đại học với điểm số ở phổ thông hoặc điểm SAT thấp hơn (http://www.collegeboard.com). Tỉ lệ tốt nghiệp đại học cao còn được áp dụng cho các nhóm kinh tế xã hội đôi khi do tỉ lệ tham dự lớp học thấp, ví dụ như các sinh viên là thế hệ đầu tiên trong gia đình học đại học, hay sinh viên phải làm toàn thời gian ngoài việc lên lớp, hoặc sinh viên đến từ các nhóm chủng tộc khác nhau.

Lời giải cho tính hiệu quả cạnh tranh của các trường đại học tư thục nhỏ có thể tìm thấy ở việc “học tập hợp tác” diễn ra ở các trường này. George Kuh, chủ nhiệm đề tài Khảo sát về sự tận tụy của sinh viên trong học tập trên toàn quốc (với sự tham gia của hàng trăm trường đại học, cao đẳng), chỉ ra rằng thành công ở trường đại học tương quan mật thiết đến việc tìm hiểu giảng viên; tham gia hoạt động ngoại khóa, thực tập trong môi trường cộng đồng; và đăng ký các lớp dạy theo lối tích cực như phải báo cáo trước lớp và thường xuyên làm bài trên giấy. Những đặc điểm này dễ dàng tìm thấy ở các trường nhỏ hơn là trường lớn.

Bạn có thể tìm được các trường độc lập, nhỏ này trên toàn Hoa Kỳ, ở các thành phố lớn, các thị trấn, thị xã nhỏ hơn và cả ở nông thôn. Các trường này chào đón sinh viên đến từ các vùng khác nhau và là những người đem tài năng và quan điểm khác nhau của mình đến các buổi thảo luận ở trường. Sinh viên đến từ các nước khác nhau rất được coi trọng (mặc dù ngôn ngữ giảng dạy chính luôn luôn là tiếng Anh).

TH/ST