Ngày xưa khi chưa có điện, Saigon dùng dầu phộng, dầu dừa, dầu mù u, mỡ heo thắng để đốt đèn đường…Năm 1870 dầu hỏa được dùng làm nhiên liệu để thắp sáng đèn đường vào ban đêm, vì vậy ánh đèn đêm cũng heo hắt như tên của dầu mù u .

Đại lộ Norodo (nay là đường Lê Duẩn) ở Sài Gòn năm 1896

Trông coi việc thắp đèn, bảo trì , châm dầu, thay bấc, tu bổ đèn là những nhân viên Sở Lục lộ thuộc Bộ Công,…. Chiều chiều với cây thang , thùng dầu quảy trên vai họ đi châm dầu cho đèn đường …bình minh họ đi tắt đèn để tiết kiệm dầu….sau này, khi có nhà máy điện thì đèn dầu dần dần được thay bằng đèn điện, đèn cao áp, sáng rực .

Tòa nhà bưu điện Sài Gòn, 1895.​

Dân Saigon không gọi là nhà máy điện mà gọi là Nhà đèn . Sài Gòn có nhà máy điện đầu tiên vào khoảng năm 1890 ở vào vị trí Công ty Điện lực trên đường Hai bà Trưng phía sau Nhà hát Lớn, năm 1896 Nhà đèn Chợ Quán mới xây dựng xong và có công suất đủ cung cấp cho cả 2 thành phố Saigon & Cholon !

TH/ST