Truyện ngắn – Tản văn

//Truyện ngắn - Tản văn

Khoảnh khắc mùa đông

Mùa đông, gió đông bấc mang hơi lạnh tràn về. Hơi ẩm đang lấn chiếm không gian khắp mọi nơi. Cảnh vật đổi thay khi thời tiết chuyển mùa. Một chút nắng có khi không đến để sưởi ấm mặt đất khô khốc, vệ cỏ

2024-04-22T13:21:06-05:00

Nói với con về quê hương của mẹ.

Nằm ru con "à ơi...mô rú mô ri mô nỏ chộ, mô rào mô bể chộ mô mồ"... Tự nhiên khựng lại một chút bất chợt thấy nhớ quê, nhớ miền Trung yêu dấu. Nằm nghe đài báo mưa lũ tràn về mà lòng đau

2024-04-22T09:12:24-05:00

Nao nao gió chướng….

Hanh hao. Mạnh mẽ. Đột ngột Mở cửa nhà sáng sớm, một luồng gió thốc thẳng vào mặt. Có chút mát mẻ, có ít khô khốc, có tí ấm nóng, như lạ, như quen.... Tựa một tình nhân đến thăm mà không hề nói trước,

2024-04-22T05:03:32-05:00

Người đàn bà chang nắng

Đất quê tôi có gì quyến rũ mà nắng không nỡ rời xa, cứ vô tâm nhẩn nha chơi đùa đến héo cỏ úa hoa mà vẫn chưa muốn về nhà vậy? Những người đàn bà da sạm chân chai thêm thâm quầng nơi mắt,

2024-04-21T19:35:21-05:00

Cây Xoan nhà bà

Tôi không biết rõ bà đã sống ở đây tự bao giờ, nghe mẹ kể lại, bà trở thành hàng xóm của gia đình tôi từ khi bố mẹ còn chưa lấy nhau, khi mà ông bà ngoại cùng mẹ tôi vào Tây Nguyên này

2024-04-21T15:25:09-05:00

Tháng mười – Thu bâng khuâng

Tháng mười về rồi em ạ, núi thơm e ấp giữa đồng, không biết là sương hay khói, choàng lên xa thẳm mênh mông. Tháng mười với em là nắng, màu vàng trong như mật ong, màu vàng trên đồng lúa chín, vàng trên bước

2024-04-13T09:37:48-05:00

Giếng làng

Trên miền đất di sản xứ Nghệ, nơi “chiếc nôi đời ngọt lịm lời ru” tôi đã lớn khôn, mảnh đất quê hương yêu dấu có biết bao địa danh xao xuyến lòng người. Đó là đền Đức Hoàng cổ kính, linh thiêng, nhộn nhịp

2024-04-08T14:03:19-05:00

Ta đã đi qua mấy mùa hoa phượng nở?

Tháng 5 là lúc cái nắng hè oi ả xuất hiện, tiếng ve kêu râm ran, mùa hoa phượng nở đỏ rực cả sân trường. Tháng 5 là lúc báo hiệu cho kì nghỉ hè dài của đám học trò sắp phải rời xa mái

2024-02-21T06:23:29-05:00

Phố và tôi

Có đôi lần đi về trong ánh đèn vàng rách rưới đêm, tình yêu ào ạt đi qua để lại trên môi vị đắng mỏng. Bàn tay nhỏ chỉ buông lúc chiều mà khoảng trống trên lối quen không thể nào lấp đầy được. Thấy

2024-02-11T09:25:31-05:00

Mẹ nói dối…

Nhà tôi rất nghèo. Nhà nghèo nên cái gì mẹ cũng mang đi bán. Từ mấy ngọn rau ngót, rau mùng tơi đến quả chuối, quả hồng, quả bưởi hay con gà, con chó, con mèo, mẹ đều cho vào cái mẹt con, đội ra

2024-02-09T10:57:35-05:00

Tiếng sáo vui của ông già mù

Gió chướng thổi mạnh hơn thường ngày. Bụi và mấy miếng giấy vụn, bao nhựa cuốn bay theo hè phố đông người. Nắng chiều vàng rực nhưng không chói chang dễ gợi nỗi buồn cho người xa xứ. Sắp Tết rồi! Bên lề đường, cạnh

2024-01-27T02:30:40-05:00

Tết miền xa xứ

Đi lang thang quanh khu chợ Đồng Xuân của người Việt ở Đức chiều 30, bà tần ngần hồi lâu. Nhiều năm rồi bà không bay về ăn tết… Chợ người Việt ở đây cũng đầy đủ lắm, nào miến, nào măng khô, nào gạo

2024-01-26T22:23:50-05:00