Lãng mạn được ghép bởi hai chữ Hán: “lãng” (sóng nước) và “mạn” (đầy tràn). Hiểu theo nghĩa chiết tự, lãng mạn là sóng tràn bờ, chỉ một sự phóng túng, tự do, vượt lên trên mọi ràng buộc.

Thật khó mà giải thích rõ ràng lãng mạn là gì, bởi lẽ nó rất đa dạng và mỗi người có thể giải thích một cách khác nhau tùy theo nhu cầu và cách hiểu của mình.

Lãng mạn là một trạng thái tâm lý giữa mộng và thực, nó cũng hàm nghĩa là trữ tình với cung bậc mộng mơ, nên thơ.

Hầu như ai yêu nhau cũng muốn tình yêu của mình được ướp bằng gia vị lãng mạn. Lãng mạn tạo thêm hương vị cho tình yêu, chấp cánh cho tình yêu bay bổng, tạo ra nhiều kỷ niệm cho hai người mà họ sẽ nhớ mãi cho tới khi hết yêu nổi nhau.

Nhưng lãng mạn cũng phải có nghệ thuật và những giới hạn của nó. Nếu lãng mạn mà vô duyên sẽ thành “lãng nhách”, mà có ý đồ xấu sẽ thành “lãng gian”; còn nếu quá trớn dễ thành “lãng mạng” (lãng phí tính mạng).

TH/ST